ĐI XE ĐIỆN 2 TIẾNG TỪ BẮC NINH LÊN HÀ NỘI ĐỂ HỌC TẠI THANHMAIHSK

BẮC KINH – 00:10

….. Một ngày lạnh ……..

Giờ đã là tân sinh viên trường Đại học Ngoại ngữ Bắc Kinh – một ngôi trường mà mình đã mong ước từ những ngày học cấp 3. Có nhiều bạn hỏi quá trình học tiếng Trung của mình ra sao khi mình ở tận Bắc Ninh – nơi mà có ít trung tâm dạy tiếng. Vâng, mình đã lặn lội từ Bắc Ninh lên Hà Nội mỗi ngày 2 tiếng bằng xe điện để đi học. Thật khó tin đúng không???? Câu chuyện mình chia sẻ dưới đây mỗi lần kể cho ai đó đều tự cảm thấy thật tự hào và hi vọng sẽ tiếp thêm động lực theo đuổi đam mê của các bạn nhé!

====================

Bắt đầu từ giữa năm lớp 10 mình bắt đầu cảm thấy hứng thú với tiếng Trung. Mình cũng giống rất nhiều bạn khi mới bắt đầu 1 ngôn ngữ: không biết học từ đâu, không biết bắt đầu như thế nào, càng không biết nên mua sách gì. Mình cũng ko phải người thích xem phim, nhưng mình thích nghe radio có sub + pinyin. Mình chọn tốc độ chậm hơn bình thường để nghe và cảm thấy dễ thấm hơn.

Sau khoảng thời gian tìm hiểu, tích cực xem livestream, hỏi các anh chị du học, mình quyết định mua sách về tự học trước. Mình mua trước 3 quyển Hán ngữ để học, lao đầu học như điên mọi người ạ. Điên ở đây theo cái kiểu rảnh lúc nào mình viết lúc đấy. Mình viết suốt ngày. Ở lớp giờ ra chơi mình cũng viết, lúc nào cũng chỉ sợ quên chữ. Vở nào của mình cũng có từ vựng tiếng Trung. Mình viết hết rất nhiều quyển vở. Mình học như điên 2 quyển hán ngữ đầu. Ngữ pháp mình không hiểu, phát âm chỗ nào không hiểu mình đểu tra mạng.

Đến tầm hè lớp 10 mình học hết quyển 4 hán ngữ. Mình đã từng có ý nghĩ tự học đến quyển 6 để tự đi thi HSK. Wowww. Ý tưởng không tồi nhưng chắc chắn không làm nổi . Ngữ pháp bắt đầu nhiều hơn. Từ vựng cũng nhiều hơn. Cách dùng từ cũng phức tạp hơn nhưng mình vẫn không hề có ý định đi học trung tâm, vì nhà mình xa Hà Nội gần 2 tiếng đi xe. Mình lại mới cấp 3. Vẫn phải học trên lớp nên không thể nào đi được.

Khoảng cuối tháng 6, mình có nhận được gợi ý đi học thử ở Trung tâm tiếng Trung THANHMAIHSK. Mình đã 1 mình đi xe điện từ Bắc Ninh lên Hà Nội để học 1 tiếng rưỡi xong lại đi về. Hôm đi học thử đến gần 12 giờ đêm mình mới về đến nhà. Xe hết điện mà không làm gì được . Mình không có điện thoại nữa . Về đến nhà bị chửi quá trời. Nhưng mình vẫn không từ bỏ và xin theo khóa học tiếng Trung tại đây.

Mình thấy vui thực sự khi đi trên đường với tâm trạng mình sắp được đi học tiếng rồi. Và mình đã cùng bố mình xin đi học và xin cô Mai cho ngủ lại qua đêm vì nhà mình xa không về kịp được.

Đầu tháng 7 mình bắt đầu đi học ở Hà Nội. Chiều học ở trường cấp 3 xong, đi xe điện 2 tiếng đến THANHMAIHSK học. Học 2 tiếng, sau đó ngủ qua đêm tại trung tâm. Các thầy cô cũng biết hoàn cảnh của mình nên đã động viên, giúp đỡ mình rất nhiều, mình không hiểu chỗ nào là hỏi ngay, có hôm còn ở lại để bổ túc cho mình. Các anh chị tư vấn lại càng nhiệt tình, hỗ trợ mình chỗ ăn ngủ, giúp mình chỗ để đồ, hoàn toàn tin tưởng mặc dù mình là học viên mới.

Buổi tối ở trung tâm mình tranh thủ học bài trên lớp, làm bài tập tiếng Trung. Giường ngủ lúc đó chỉ là mấy bộ bàn ghép vào, nhưng như vậy là quá đủ với mình.

4h sáng dậy đi xe về để tắm rửa kịp học trên lớp. Thực sự không chỉ mình mà cả gia đình rất cảm ơn cô Thanh Mai và trung tâm khi đó đã tin tưởng và cho mình ngủ lại. Hè cũng như đông. Hè thì không sao vì sáng sớm mát mẻ, chứ lạnh thì rất vất vả, nhưng cũng phải đi. Nắng, mưa mình cũng không bỏ một buổi học nào. 

Có lần đi về lạnh quá, tủi thân dã man, vừa đi vừa khóc. Rồi bao lần xe hỏng phải dắt bộ. Hôm nào về nhà cũn gần 6h sáng. May mắn mình có mẹ tiếp sức, dù không đưa đón đi về nhưng cứ mỗi sáng là đứng chờ mình ở cửa, thấy mẹ thì vui lắm, mệt mỏi đều xua tan. 

Mình cứ như vậy đi đi về về học tiếng + học trên trường. Ôn thi học kì rồi ôn thi đại học. Hai chữ miêu tả lúc đó là “áp lực”. 

Mọi thứ đều khó khăn. Mình nản. Học càng ngày vào đầu càng ít. Kiến thức trên lớp ôn thi đại học thì lại càng nhiều. Thật may mà mình có bố mẹ, thầy cô, bạn bè động viên. Tự bảo bản thân không ngừng cố gắng. Hồi đó thời gian mình đi trên đường còn nhiều hơn thời gian ở nhà, cái gì cũng tự làm.

Mình áp lực đến hao mòn cả người. Cô bạn thân của mình bảo “Sau này Hường thành công rồi, Hường sẽ cười bản thân tại sao phải áp lực như thế”. Mình đã sụt gần 10 cân cho vụ lo lắng bằng HSK. Mặt mình hồi đó nhìn thôi cũng thấy chữ HSK đầy trên mặt. Hôm thi một mình mình đi xe máy đến Hanu. Cầu khấn cho bài thi may mắn.

Thi xong về chờ kết quả.

Cái hôm biết kết quả, kiểu cả lớp cùng tra với mình, hồi hộp thay cả mình. Và mình đã đỗ. Mình gào. Mình nhảy. Mình đi ra đi vào cả tiết học. Từ hôm biết đỗ mình mới bắt đầu thấy “tỉnh” lại.

Sau đó mình bắt đầu đi tìm hiểu trung tâm du học, tìm hiểu trường, điều kiện. Thật may mắn khi được bố mẹ ủng hộ hết mình, cái gì cũng tin tưởng cho mình tự làm. Mình tự chuẩn bị hết mọi giấy tờ: hộ chiếu, giấy lí lịch tư pháp, giấy chứng nhận học sinh, bảng điểm từng kì, giấy giới thiệu, đơn xin học, lí lịch gia đình, kế hoạch học tập khám sức khỏe. Thu đến đông. Đông đến xuân. Xuân đến hè. Mình cứ một mình dần dần hoàn thiện hồ sơ. 

Và chờ đợi kết quả. Trượt. Trượt. Trượt. Mình đã trượt. Haha. Cảm giác biết trượt nó không tả được qua mấy câu chữ đâu. Mình trượt. Mình tìm đủ mọi cách để xoay chuyển . Mình xin, mình nhờ nọ nhờ kia. Mình liên lạc hết những người có thể giúp. Vô vọng. Mình đã trượt.

Thế mà tự nhiên cách ngày thi đại học 3 hôm, trường gọi phỏng vấn. Không có gì nói trước được các bạn ạ. Mình như bị lú lẫn luôn. Mình chuẩn bị thật kỹ cho hôm phỏng vấn. Và mình đã qua phỏng vấn. Haha…

Sau đó thi đại học với 24.5 điểm. Số điểm thừa sức giúp mình học một trường đại học có tiếng tại Hà Nội.

Sau đó là nhận được mail đỗ Đại Học Hàng Hải Thượng Hải. Giấy về tận nhà. Dấu má các kiểu đẹp không phải bàn .1 tuần sau biết đỗ Đại Học Ngoại Ngữ Bắc Kinh. Thôi đời còn gì đẹp hơn. Tăng phát 2 cân . Và mình chuẩn bị đi học thôi. Visa, hành lý, giấy tờ,… Sẵn sàng cho ngày lên đường.

Mình đã qua đây học được 3 tháng rồi. Vì tính mình khá năng động, dễ nói chuyện, hòa đồng nên mình quen bạn khá nhanh. Lúc mới đến nhập học công nhận là khó khăn, vì mình cứ phải làm xong hết thủ tục thẻ ngân hàng, gia hạn visa, còn phải tập quen với Taobao, Alipay, Elema, Kuaidi, tàu điện ngầm, xe bus, làm sao để hòa nhập được các kiểu các thể loại. Mất 1 tháng để ổn định tất cả mọi thứ.

Cảm ơn bố mẹ, bạn bè, cảm ơn trung tâm THANHMAIHSK, những người đã giúp đỡ mình trong suốt quãng thời gian khó khăn nhất. Cảm ơn cô Thanh Mai đã cho em ngủ lại tại trung tâm và các anh chị trung tâm luôn động viên và hỗ trợ em từ sạc điện cho tới chỗ ngủ.

Gửi các bạn xem về ngôi trường ước mơ của mình nè!!!

ĐĂNG KÝ HỌC TẠI ĐÂY


Tham gia bình luận:

Đăng

nhận

vấn
ĐĂNG KÝ HỌC TẠI ĐÂY